Ngay từ giữa năm 1947, khi cuộc kháng chiến chống thực
dân Pháp đang bước vào giai đoạn cam go và quyết liệt, trước hiện thực chiến
đấu gian khổ và hy sinh nơi chiến trường, Chủ tich Hồ Chí Minh đã cùng Trung
ương có chủ trương, chính sách chăm lo đến thương binh, gia đình liệt sĩ. Chính
phủ ban hành chế độ hưu bổng, thương tật và tiền tuất cho thân nhân tử sĩ, “ưu
đãi các chiến sĩ bị thương và gia đình liệt sĩ”. Ngày 10/7/1947 cơ quan
Thương binh và cựu binh, sau đổi là Bộ Thương binh được thành lập. Tháng 6 năm
1947, tại đồi Khau Tý, ATK Định Hóa, Chủ tịch Hồ Chí Minh đề nghị với Chính phủ
chọn một ngày trong năm, ngày 27/7 là “Ngày thương binh”.
Trong hai cuộc kháng chiến, khi mỗi người con ưu tú
của dân tộc ngã xuống, Bác Hồ cảm thấy đau xót như mất đi một người thân, mất
đi một phần máu thịt của mình. Năm 1947, khi con trai Bác sỹ Vũ Đình Tụng hy
sinh, Bác đã viết thư để động viên, chia sẻ với sự mất mát này:
“Ngài biết rằng tôi không có gia đình, cũng không
có con cái. Nước Việt Nam là gia đình của tôi. Tất cả thanh niên Việt Nam là
con cháu của tôi. Mất một thanh niên thì hình như tôi đứt một đoạn ruột. Nhưng
cháu và anh em thanh niên khác dũng cảm hy sinh để giữ gìn đất nước. Thế là họ
đã làm rạng rỡ dân tộc, vẻ vang giống nòi. Họ chết cho Tổ quốc sống mãi; vật
chất họ mất nhưng tinh thần họ vẫn luôn luôn sống với non sông Việt Nam.…Những
thanh niên đó là anh hùng dân tộc. Đồng bào và Tổ quốc sẽ không bao giờ quên ơn
họ” (Trích bức thư Bác Hồ gửi Bác sỹ Vũ Đình Tụng).
Bức thư Bác gửi đến một gia đình có con hy sinh vì nền
độc lập dân tộc song đó cũng là tình cảm, sự sẻ chia, động viên của Bác đối với
tất cả các gia đình trên đất nước Việt Nam có người thân hy sinh trong cuộc
kháng chiến.
Trong bức thư Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi cho Ban Tổ chức
“Ngày thương binh toàn quốc”, Bác viết:
“Thương binh là những người đã hy sinh gia đình, hy
sinh xương máu để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ đồng bào. Vì lợi ích của Tổ quốc, của
đồng bào, mà các đồng chí chịu ốm yếu…Vì vậy, Tổ quốc và đồng bào phải biết ơn,
phải giúp đỡ những người con anh dũng ấy”.
Những dòng chữ đầy ân tình ấy của Bác là bài học sâu
sắc mà Bác dành cho nhân dân Việt Nam, chúng ta phải biết ơn, phải chăm lo cho
thương binh, liệt sỹ, những người đã không tiếc máu xương vì nền độc lập, tự do
của dân tộc.
Khi đất nước còn nhiều khó khăn, điều kiện để chăm lo,
giúp đỡ thương binh liệt sỹ còn thiếu thốn, Bác đã phát động toàn dân:
“Trong lúc chống nạn đói kém, đồng bào ta đã từng
mỗi tuần nhịn ăn một bữa, để giúp các đồng bào bị đói. Bây giờ chống giặc ngoại
xâm, tôi chắc đồng bào ta sẽ vui lòng vài ba tháng nhịn ăn một bữa để giúp các
chiến sĩ bị thương”
Lời phát động ấy của Bác vừa thể hiện sự quan tâm đặc
biệt mà Bác dành cho những người đang ngày đêm cầm súng chiến đấu nơi chiến
trường, vừa thể hiện tinh thần đoàn kết dân tộc của nhân dân Việt Nam, vừa phát
động, kêu gọi người dân hãy thể hiện sự biết ơn thương binh liệt sỹ bằng những
hành động cụ thể mà ý nghĩa để chia sẻ với những hy sinh và mất mát của họ.
Với tinh thần đó, Bác là người nêu gương, tiên phong
đi đầu tỏ lòng quan tâm đến thương binh: “Tôi xin xung phong gửi…một tháng
lương của tôi, một bữa ăn của tôi và của các nhân viên tại Phủ Chủ tịch, cộng
là một nghìn một trăm hai mươi bảy đồng”.
Vào tháng 7 năm 1953, Bác gửi thư cho Bộ trưởng Bộ
Thương binh, cựu binh: “Thưa cụ. Nhân dịp “Ngày thương
binh” tôi xin gửi một tháng lương của tôi và 50 cái khăn tay do đồng bào phụ nữ
Thái biếu tôi, nhờ cụ chuyển cho anh em thương binh lời chào thân ái của tôi” (Trích
bức thư Bác Hồ gửi Bộ trưởng Bộ Thương binh, cựu binh).
Bác Hồ thăm hỏi chiến sĩ thi đua Phạm Trung Pôn bị mù
hai mắt nhưng đã có sáng kiến cải tiến nông cụ. (Ảnh tư liệu)
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn quan tâm chăm lo,
rèn luyện thế hệ trẻ để mỗi cá nhân, mỗi tập thể hình thành nên những phẩm chất
tốt đẹp như lòng biết ơn, niềm tự hào dân tộc, những việc làm, những hành động
nhỏ mà ý nghĩa để chăm lo thương binh, bệnh binh, liệt sỹ, gia đình liệt sỹ.
Bác đã gửi thư cho các cháu thiếu nhi, nhi đồng tổ chức các “Đội Trần Quốc
Toản”:
“Từ 5 đến 10 cháu tổ chức thành một đội, giúp nhau học
hành, khi học rảnh rang, cả đội đem nhau đi giúp đồng bào. Trước thì giúp các
nhà chiến sĩ, các thương binh, lần lượt giúp các nhà ít người. Thí dụ: quét
nhà, gánh nước, lấy củi, xay lúa, giữ em, dạy chữ quốc ngữ…”(Trích bức
thư Bác Hồ gửi thiếu nhi, nhi đồng tổ chức các “Đội Trần Quốc Toản”).
74 năm qua
kể từ khi Chủ tịch Hồ Chí Minh và Chính phủ lấy ngày 27/7 hằng năm là ngày
Thương binh liệt sỹ, dân tộc Việt Nam, nhân dân Việt Nam đã tạo nên một truyền
thống quý báu. Đó là truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”, “Ăn quả nhớ người
trồng cây”, tri ân, biết ơn và chăm lo những người đã hy sinh máu xương của
mình cho nền độc lập của dân tộc. Hằng năm, các địa phương, các cấp, các ngành
bằng những hoạt động thiết thực đã tạo sức lan tỏa của phong trào “Đền ơn đáp
nghĩa”, hướng về những thương binh, liệt sỹ, nạn nhân chất độc màu da cam, gia
đình có công với cách mạng… Đó còn là nét đẹp văn hóa, tỏ lòng hiếu nghĩa của
dân tộc, của nhân dân Việt Nam với những người con ưu tú của dân tộc. Đạo lý ấy
luôn sáng ngời trong tâm hồn dân tộc, luôn vang vọng và khắc ghi lời dạy của
Bác Hồ kính yêu đối với thế hệ hôm nay và mai sau./.
Nguồn: https://dangcongsan.vn/